Lê Văn Đáng
Ông Lê Văn Đáng sinh năm 1864 ở làng Hoà An (nay là phường 4, thành phố Cao Lãnh, tỉnh Đồng Tháp), có trình độ Nho học rất khá. Có lúc, ông giữ chức Hương Chánh nhất trong làng nên mọi người thường gọi ông là Chánh nhất Đáng hoặc Chánh Đáng.
Năm 1907, hưởng ứng phong trào Đông Du, ông cùng với con là Lê Văn Sao và một đồng chí là Lê Văn Mỹ xuất dương qua ngả Xiêm La (Thái Lan) sang Trung Quốc rồi đến Nhật tích cực tìm phương cứu nước. Năm 1908, Pháp cấu kết với Nhật trục xuất du học sinh Việt Nam, ông bị đưa về Sài Gòn, sau đó bị giải về Vĩnh Long giam hơn một năm. Khi mãn hạn tù, về quê ông vẫn tiếp tục chống Pháp. Mỗi khi địa phương có hoạt động kháng Pháp nổi lên là ông bị giặc bắt giam, trước sau tất cả 9 lần.
Con ông là Lê Văn Sao sau một thời gian ở Trung Quốc đã sang Pháp và hoạt động tích cực trong Hội những người Việt Nam yêu nước của Nguyễn Ái Quốc. Trong khi đó, tại quê nhà, ông và cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc đã trở thành bạn tâm giao, thường xuyên trao đổi, giáo dục về nỗi nhục mất nước, khơi dậy tinh thần dân tộc, không cam làm nô lệ cho các thế hệ thanh niên. Khi cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc lâm trọng bệnh, ông là một trong những người kề cận, chạy chữa thuốc thang và lo liệu việc an táng khi cụ Phó bảng qua đời.
Ông qua đời vào năm 1947, thọ 83 tuổi. Hiện khu mộ gia đình ông nằm trong Khu di tích Mộ cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc, bên cạnh mộ ông Phan Văn Cử
Nhận xét
Đăng nhận xét